(Đây không phải một bài chia sẻ kiến thức hay gì, chỉ là một bài nói lên nỗi lòng của mình cũng như bao anh em khác, mong rằng ai đó sẽ có chút chạnh lòng (mà có khi họ chả thèm đọc), nhưng thôi cứ nói lên. Nhân tiện cũng tấu hài chút bằng bài chế lại tác phẩm: Văn Tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc của cụ Nguyễn Đình Chiểu)
Nếu ta bỏ một con cua vào một cái xô nhỏ, nó có thể dễ dàng leo lên và bò ra. Nhưng nếu ta bỏ nhiều con cua vô chính cái xô đó, thì không con nào bò ra khỏi được!
Vì sao? Bởi khi bất kỳ con cua nào cố gắng trèo ra sẽ bị những con cua khác nắm chân lôi xuống. Cứ như thế, chẳng con cua nào ra khỏi cái xô được, vậy cần gì đậy nắp.
Hiện không rõ vấn đề DMCA loạn cào cào như hiện nay là do lỗ hổng nào đó hay lý do như nào, nhưng theo mình thấy thì chuyện report DMCA giờ khác hẳn trước, chính vì vậy thời gian gần đây loạn cào cào phang nhau tới tấp.
Kết quả kẻ cười, người khóc. Nhưng mình tin là kẻ cười chẳng cười được lâu, người khóc cũng chẳng phải khóc lâu đâu, vì cao nhân thì có cao nhân trị, vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn.
DMCA vốn dĩ là công cụ có ích, nơi chúng ta có thể bảo vệ trí tuệ, sự sáng tạo của mình bằng bản quyền. Nhưng nó lại trở thành con dao hai lưỡi, mà kẻ xấu dùng nó vào mục đích xấu nên tạo ra hệ lụy xấu. Cũng như con dao vậy, người là đầu bếp biến con dao thành công cụ của nghệ thuật ẩm thực, kẻ lại dùng nó cướp đoạt sự sống của người khác
Trong SEO có một kiểu tư duy khá “bẩn” mình gọi là BẨN là bởi giống câu chuyện đàn cua ở trên: không làm được tốt hơn người ta thì tìm cách phá, đây là một kiểu làm rất nguy hiểm, mà không chỉ riêng cho SEO mà nguy hiểm cho cả xã hội, cả nhân loại.
Vì sao mình nói tới độ nguy hiểm như vậy? Vì bản chất của con người khó thay đổi, dù là online hay offline thì đều là tấm gương phản chiếu giống nhau, vậy nên một người làm SEO nếu đã luôn có ý nghĩ sẽ chơi xấu đối thủ, không đi lên được bằng người ta thì kéo người ta xuống dưới mình, đạp họ xuống để mình lên,… Cái bản chất con người như vậy thì dù là ngoài đời thực hay đối nhân xử thế, làm ăn cũng chỉ như vậy mà thôi. Cho nên họ nguy hiểm bởi nếu xã hội và nhân loại bị nhân bản những con người như vậy lên số lượng lớn thì sớm muộn con người cũng tự tận diệt lẫn nhau mà thôi, thay vì cùng nhau tiến tới nền văn minh cao hơn thì họ thích kéo bạn về thời tối cổ.
Nếu bạn biết, hoặc chơi với ai có bản tính như vậy thì hãy đặt suy nghĩ: dù thân tới mấy, là anh em tới mấy nhưng nếu một ngày bạn và họ đụng chạm quyền lợi thì họ cũng sẵn sàng đạp bạn xuống mà thôi, chơi với mấy người như vậy họ chẳng bao giờ để bạn vươn lên và khá hơn bạn cả, thay vì cổ vũ và giúp đỡ bạn đi lên, họ sẽ tìm cách hạ thấp bạn hơn họ một bậc.
Dù biết: SEO là cạnh tranh, cũng như thương trường vậy, và Google có 10 vị trí TOP thì ai cũng muốn mình lên vị trí cao nhất, cũng như một giải thể thao có giải Nhất - Nhì - Ba,… Thay vì bạn cố gắng mỗi ngày, làm tốt hơn người khác để ngày một vươn lên, tốt hơn thì bạn kéo kẻ làm tốt xuống ngang với bạn hoặc đạp họ xuống thấp hơn bạn,… há chẳng phải là hành động BẨN hay sao
SEO là một nghề mang đến công ăn việc làm, chén cơm manh áo và cũng là sự nghiệp của bao nhiêu người, SEO giúp cho nhiều cá nhân, doanh nghiệp phát triển đi lên. Nên SEO có thể nói: nếu ai yêu nghề, đam mê nghề đều thấy nó có giá trị rất lớn (dù trong marketing nó chỉ là một mảnh ghép)
-
Phía sau mỗi dự án SEO là bao tâm huyết, bao con người đổ mồ hôi, sôi nước mắt tối ưu từng phần
-
Phía sau mỗi website có thể là chén cơm, manh áo, là lon sữa nuôi con cái hay là viên thuốc khi ốm đau bệnh tật,… Đó có thể là cả sự nghiệp
-
Phía sau mỗi từ khóa nằm trên TOP là bao nhiêu sự cố gắng, tiền bạc, công sức, bao nhiêu sợi tóc đã bạc, bao nhiêu kg thịt mỡ đã sút đi,… Hai gầy vì TOP
-
Phía sau mỗi lưu lượng traffic đổ về là niềm vui, là nước mắt, là chiến thắng, là những thất bại đã nếm trước đó,…
-
Phía sau mỗi màn hình máy tính, trước những bàn phím gõ tạch tạch hàng đêm có thể là một người đang phải gánh vác cả trọng trách gia đình và cả xã hội,…
-
……
Bạn có bao giờ nghĩ và thấy một chút chạnh lòng khi đi report? Câu trả lời chắc chắn là KHÔNG, bởi nếu có bạn đâu có làm.
VĂN TẾ WEBSITE BỊ DMCA
(chế lại bài: Văn Tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc của cụ Nguyễn Đình Chiều (xin lỗi cụ nhiều)
Hỡi ơi!
DMCA loạn xì ngầu;
Lòng dân SEO trời tỏ.
Tháng năm công leo TOP, chưa ắt kiếm được đồng nào;
Một trận chúng nó đánh DMCA, TOP thì mất site đi về đâu chưa rõ.
Nhớ khi xưa:
Cui cút làm ăn;
Riêng lo nghèo khó.
Chưa quen đấu đá, đâu tới trường lo âu;
Chỉ biết giúp đỡ nhau, ở trong cộng đồng SEO.
Việc web, việc social, việc onpage, việc offpage, tay vốn quen làm;
Tập viết, tập tối ưu, tập đi backlink, tập fix lỗi, mắt chưa từng ngó.
Check thứ hạng phập phồng hơn mươi tháng, trông tin TOP như trời hạn mong mưa;
Mùi DMCA report thời gian qua, ghét thói đời như nhà nông ghét cỏ.
Bữa thấy chúng nó chơi bẩn nhau, muốn tới ăn gan;
Ngày xem những dòng report nhau, muốn ra cắn cổ.
Một gã Google đồ sộ, há để ai chém rắn đuổi hươu;
Mười vị trí TOP chói loà, đâu dung lũ treo dê bán chó.
Nào đợi ai đòi, ai bắt, phen này xin ra sức đoạn kình;
Chẳng thèm nói ngược, nói xuôi, chuyến này anh em quyết dốc ra tay bộ hổ.
Khá thương thay:
Vốn chẳng phải dân code, dân dev, nhiều anh em chua cay hơn mì Hảo Hảo;
Chẳng qua nhiều anh em là dân tay ngang, thích SEO, rồi làm SEOer lúc nào không biết.
Suốt bao năm sách đèn tu luyện, ngày đêm tập rèn;
Mấy chục dự án đã qua, đâu chờ bày bố thủ đoạn.
Ngoài mặt tay bắt mặt mừng, biết đâu sau lưng lại thọt nhau từng nhát;
Miệng ai kia cả một trời nhân nghĩa, mà biết đâu lòng dạ sói lang.
Có người content đánh bằng cây nhà lá củi, cũng lên TOP key này key kia;
Backlink dùng mấy gói nhỏ nhỏ thôi, cũng nhảy ranking về TOP.
Chi nhọc công phá site này, đạp site kia tới tấp, bạn mà coi là giặc cũng như không;
Nào sợ thằng nào ngân sách nhỏ, to, cứ chậm mà chắc, rồi cũng ngày về bờ.
Nay kẻ đâm ngang, người chém dọc, làm cho mã tà ma ní hồn kinh;
Bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ chơi gian nhau ngó mà thật hãi.
Những lăm lòng nghĩa lâu dùng;
Đâu biết xác phàm vội bỏ.
Một chắc sa trường rằng chữ THẮNG, nào hay rồi mai đây cũng về cát bụi;
Trăm năm âm phủ ấy chữ TOP kia, nào đợi in ra mà treo mộ.
Đoái cộng đồng SEO, cỏ cây mấy dặm sầu giăng;
Nhìn vấn đề DMCA, web lớn nhỏ chúng nó đều chơi cả.
Nhưng nghĩ rằng:
Từng vị trí TOP đều là mồ hôi, nước mắt, tài bồi cho web lớn lên;
Bát cơm manh áo ở đời, mắc mớ chi ông cha nó phá.
Vì ai khiến anh em SEO khó nhọc, ăn tuyết nằm sương;
Vì ai xui thứ hạng tan tành, xiêu mưa ngã gió?
Sống làm chi theo quân tà đạo, quăng vùa hương, xô bàn độc, thấy lại thêm buồn;
Sống làm chi ở lính mã tà, chia rượu lạt, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.
Thà thua mà đặng câu địch khái, chạy ads tạm cũng vinh;
Hơn còn mà TOP nhưng làm trò bỉ ổi, ngủ có ngon, ăn có khổ.
Ôi thôi thôi!
Nửa đêm nhìn website mà lên phen nóng lạnh, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm;
Nhìn thứ hạng một khắc đặng trả hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.
Đau đớn bấy! anh bạn già ngồi tha thở, ánh đèn khuya leo lét trong phòng;
Não nùng thay! Bạn trẻ chạy tìm đường kháng DMCA, cơn bóng xế dật dờ trước mặt.
Ôi!
Một trận khói tan;
Nghìn năm tiết rỡ.
Nhìn chúng nó vẫn ung dung Report, ai làm cho bốn phía mây đen;
Website ai xa bờ chưa về bến, ai cứu đặng một phường con đỏ.
TOP mà bằng năng lực bản thân, danh thơm đồn 63 tỉnh thành chúng đều khen;
TOP mà đường đường chính chính, tiếng ngay trải muôn đời ai cũng mộ.
Sáng làm SEO, tối cũng làm SEO, linh hồn cũng nghiện SEO, muôn kiếp nguyện được làm SEO;
Sáng thù bọn DMCA, tối nghĩ mà tức, trò bẩn bựa đã rành rành, một chữ ấm ức đủ thù chúng nó.
Nước mắt lau chẳng ráo, thương vì hai chữ SEOer;
Cây hương SEO sĩ thắp lên thơm, khấn cầu Google độ.
Hỡi ơi!
Có linh xin hưởng.
Author: Trịnh Bảo - Nghiện SEO
(BÀI CŨ ĐĂNG LẠI)