Nếu muốn làm thì em chỉ viết Content cho đầy web anh thôi

Sài Gòn, 0h00 ngày 23.11.2022
Gửi “thầy” – xin phép cho mình được dùng từ thầy để gửi tới anh lời cảm ơn mà có lẽ không thể dùng vài từ ngữ ngắn ngủi có thể gửi gắm được.

(Bài viết này là lời cảm ơn đến 1 người anh, 1 người “thầy”, 1 người đã truyền động lực cho mình để tiếp tục theo đuổi con đường SEO chứ không có thành tựu hay bất cứ một case study nào cả).

Xuất phát điểm là 1 SEOer đã làm việc cho agency với rất nhiều dự án, thành công có, thất bại có, vui có, buồn có, áp lực có. Đã có lúc mình từng nghĩ nghề này không hợp với một đứa con gái như mình vì mình hấp tấp, vội vàng, làm gì cũng ẩu. Ngày mình mạnh dạn nói với sếp cũ :”Anh ơi em chán viết content rồi, anh cho em học SEO để làm SEO đi.” Sếp mình chỉ cười rồi bảo “Thích thì nhích thôi” và từ đó, mình bắt đầu từng bước trở thành SEOer “chính hiệu”, chính thức đeo trên cổ tấm thẻ nhân viên SEO . Bảo là làm SEO nhưng cho đến tận bây giờ, SEO là viết tắt của từ tiếng Anh nào mình còn chẳng biết.
Mình làm SEO từ lúc sếp giao cho 1 đống forum với tiêu đề của folder “1 triệu forum”, cho đến lúc nghỉ việc. Câu nói của sếp cũ mình luôn in trong đầu :”Khi nào em tự lên được plan, tự đánh giá được dự án này làm cho khách bao nhiêu tiền, lúc ấy em có thể tự SEO được”. Mình rất nản, nản vô cùng vì những ngày tháng áp lực đè nặng khi dịch Covid ập đến, sự ham chơi, chán nản nghề SEO khiến mình làm việc vô cùng tắc trách. Bị khiển trách và với tâm lý buồn bã, không thích SEO nữa khiến mình xin nghỉ việc. Sau đó không lâu, mình nhận được một job content từ người quen, mình gặp khách riêng để trao đổi về content vì với mình làm SEO cực quá, khô khan quá, mình chẳng thích nữa và tự hứa là sẽ ko theo nghề này nữa.
Một đứa làm SEO ko hề giỏi, kiến thức căn bản chẳng hề vững như mình, còn nói thẳng với khách “Em chỉ giúp anh làm content thôi, ko nhận SEO đâu vì SEO tốn kém, mất thời gian mà mệt mỏi lắm. Mình nhận giúp khách của mình viết content cho web sẵn có của khách. Sau 3 tháng vừa viết content, vừa tìm việc mới, mình tìm được công việc mới mà trước đây mình rất yêu thích nhưng chợt nhận ra nó không giống như mình tưởng tượng nữa. Mình bắt đầu suy nghĩ lại, có phải mình đã bỏ lỡ điều gì không? Vậy là 1 tháng mình ở nhà, không làm gì và bắt đầu suy nghĩ, xem liệu bây giờ mình nên làm gì, theo đuổi gì, mình thích gì, có gì và điều gì sẽ khiến mình cảm thấy hài lòng. Thật khó để trả lời hết những câu hỏi đó.
Hà Nội ôm ấp, vỗ về mình 7 năm thanh xuân, cho mình nuôi hy vọng, thêu dệt ước mơ của mình nhưng mình đã lựa chọn từ bỏ. Mình quyết định vào Sài Gòn, nghiêm túc làm việc với nghề SEO vì mình đã rút ra được 1 điều: Làm gì cũng phải có căn bản, có niềm đam mê, có sự cố gắng thì mới thành công được. Hoặc cũng có thể khi tìm hiểu sâu vào nó mình mới thấy nó thật sự là một chân trời mới mà trước đây, dù có làm bao nhiêu dự án nhưng với thái độ hời hợt, bảo gì làm nấy, làm cho có của mình khiến nó nhạt nhoà và không hề có chút kiến thức căn bản nào. Cho tới khi trong tay mình là 1 dự án, 1 mình mình phải triển khai nó, áp lực mới thật sự là thứ thôi thúc mình phải học hỏi. Mình tham gia các group nói về SEO nhiều hơn, không ngại hỏi, không ngại inbox riêng từng người mình ko hề quen biết chỉ cần thấy kiến thức người đó chia sẻ có giá trị để xin được học hỏi. Cho tới một ngày, các kiến thức mình đọc được, mình hỏi được nó quá nhiều tới nỗi mình làm gì cũng rối, làm gì cũng không có quy trình, mọi thứ như muốn nổ tung và mình lại bắt đầu nản dần…
Tình cờ mình đăng một bài viết cũng tại Gr này, chia sẻ về những thứ rối bời mình đang gặp phải. Trong lòng lúc ấy chỉ nghĩ đơn giản, là có thể viết ra, sẻ chia để phần nào cảm thấy mọi người cũng đã từng giống mình, đã có lúc muốn bỏ cuộc nhưng sự kiên trì và một điều may mắn gì đó đã níu kéo mọi người ở lại với công việc này. Và MAY MẮN CỦA MÌNH cũng đến chính từ bài viết ẩn danh mình chia sẻ đó. Một người lạ hoắc, mình cũng chưa từng thấy tên bao giờ, chia sẻ case study hay các bài kiến thức trong group lại càng không có nhưng lại comment là đang muốn tạo 1 nhóm vài bạn để anh ấy training SEO cho. Lúc đầu mình nghĩ :”Haiz, đã stress thì chớ lại còn gặp ông anh lùa gà nào nữa đây”. Nhưng KHÔNG, anh ấy – người “thầy” mình nhắc đến trong đầu bài viết đã tạo group “Training SEO” thật. Anh ấy inbox riêng cho mình để gửi link vào nhóm, trong nhóm nhỏ của mình có 20 bạn.
Hành trình tìm lại động lực làm SEO của mình đơn giản thật, trên trời tự nhiên phái 1 anh “thầy” xuống, bảo là chia sẻ hết những gì anh ấy biết, anh ấy có một cách MIỄN PHÍ cho bọn mình. Lúc ấy mình vẫn nghĩ anh này bị dở hơi, làm gì có miếng bánh nào là miễn phí. Nhưng cuối cùng mình đã “chén” chiếc bánh miễn phí ấy một cách no nê, ngon miệng và vô cùng trân trọng. Anh “thầy” của tụi mình ngày đi làm trên công ty, vừa làm, vừa “soạn giáo án” (slide, ví dụ, case study) để hàng tối 21h “lên sóng” để chia sẻ kiến thức với tụi mình. Mình đã từng làm SEO, đã từng ghét SEO, đã từng ngờ vực ngành nghề này nhưng cuối cùng nhờ những buổi chia sẻ của anh đã kéo mình vực dậy. Mỗi ngày, mỗi kiến thức anh gửi bằng cả tâm huyết của một người chưa từng làm “thầy” truyền đạt. Anh rất tâm huyết, rất chân thật, rất cẩn thận và có khi là vô cùng ngại ngùng khi lần đầu chia sẻ với nhiều người như thế =))
Hôm nay là buổi chia sẻ cuối cùng, nếu để gửi một lời cảm ơn đến anh thì thật sự thiếu sót và miếng bánh “MIỄN PHÍ” này thật sự có thật. Điều đó cho em thấy ở đâu đó, vẫn còn những người tốt, những người cho đi mà chẳng biết sẽ nhận lại được gì. Giống như nhà văn Tố Hữu đã từng nói: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Bài viết cũng hơi dài, cũng không biết có được duyệt không nhưng em chỉ muốn chia sẻ lên đây chút cảm xúc sau những buổi chia sẻ của anh. Một lời cảm ơn từ một bạn nói nhiều nhất nhóm, hỏi nhiều nhất nhóm và có khi là lanh chanh nhất nhóm. Cảm ơn anh vì đã kéo một đứa ghét SEO như em tiếp tục có động lực để tiếp tục tô vẽ bức tranh website của mình. Cảm ơn anh vì đã chia sẻ với tụi em những thứ kiến thức mà ngoài kia nó vô cùng đắt giá. Chúc anh có thật nhiều sức khỏe, gặp nhiều may mắn trong cuộc sống và mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh như cái cách anh mang điều tốt đẹp đến với những bạn như em. Hy vọng trong tương lai, em sẽ biến những kiến thức được anh chia sẻ thành một chút thành quả nhỏ bé gì đó. Cảm ơn anh rất nhiều ạ.
Xin phép được tag anh “thầy” như một lời tri ân hậu 20/11: Anh Trung Kèng Hy vọng sẽ được “thầy” đồng hành để hoàn thành “khoá luận tốt nghiệp” mà sếp giao đè nặng đôi vai nhỏ bé nặng hơn nửa tạ này. Còn bây giờ thì em đi sửa web tiếp đây. Cảm ơn cả nhà đã đọc bài viết ạ!!!

Hiện tại anh Trung cũng chưa bao giờ mở lớp, nhận dạy hay làm thầy gì hết, chỉ là tất cả những thứ anh ấy truyền đạt và chia sẻ làm mình rất ngưỡng mộ. Hy vọng tương lai sẽ có lớp học của anh, chắc chắn em sẽ là học sinh khoá vỡ lòng biết ơn anh nhiều nhất!!!

#tâmsựnghềSEO, #tâmsựSEO
Author: Thành viên ẩn danh (Bài dự thi Tâm Sự Nghề SEO)
Rate this post